Một con chó ở Tây Nam Trung Quốc nhịn ăn uống hai ngày và qua đời sau khi ông chủ mất vì bệnh tật. Con chó 10 tuổi đã đồng hành cùng ông chủ của nó từ khi còn là cún con. Theo SCMP, trong hai VUI LÒNG GỌI HOTLINE: 098.7777.857 ĐỂ ĐƯỢC TƯ VẤN VỀ DỊCH VỤ HỎA TÁNG CHÓ MÈO, THÚ CƯNG TPHCM. IV. HÌNH ẢNH DỊCH VỤ HỎA TÁNG CHÓ MÈO THÚ CƯNG. (*) Hình ảnh gói dịch vụ hỏa táng làm hoa cao cấp An Yên #3. Tùy vào gói dịch vụ, hoặc thời điểm, YOLO có thay đổi cách trang Sự ra đi của Chau Kim sang để lại tiếc nuối, buồn bã cho showbiz Việt, đặc biệt là cộng đồng LGBT. Bên cạnh đó, câu chuyện tình buồn của cô với bạn trai Việt kiều quá cố nay được nhắc lại, lấy đi nhiều nước mắt của khán giả, ai nấy đều tiếc thương cho số phận ngắn ngủi của cả hai. Kim Woo Bin và Krystal sánh vai bên nhau tại show thời trang ở Mỹ. Đây là lần hiếm hoi hai ngôi sao Hàn đình đám này xuất hiện cạnh nhau sau 9 năm kể từ phimNhững người thừa kế (The heirs). Jung Soo Jung) luôn có phản hồi trái chiều. Người đẹp tham gia nhiều phim, chủ yếu là 1 Institute for Atmospheric and Climate Science, ETH Zurich, Universitaetstrasse 16, CH-8092 Zurich, Switzerland. 2 Climate Analytics, 10969 Berlin, Germany. 3 Columbia University Center for Climate Systems Research, New York, NY 10025, United States of America. 4 International Institute for Applied Systems Analysis (IIASA), Laxenburg, Austria. 5 Institute of Physical Geography, Goethe Scopri foto stock e immagini editoriali di attualità di Kim Kardashian Ray su Getty Images. Scegli tra immagini premium su Kim Kardashian Ray della migliore qualità. ZivPca. Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 06-07-2014 Ngày hết hạn 06-07-2026 Chủ sở hữu tên miền Đoàn Văn Thắng Chủ sở hữu tên miềnĐoàn Văn Thắng Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! THÔNG TIN TRUYỆN KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Tác giả Thể loại Nguồn Trạng thái DANH SÁCH CHƯƠNG BÌNH LUẬN TRUYỆN Rạng Sáng Chiều Hôm Bạn đang theo dõi doc truyen full online Kim Chủ, Cưng Ra Đây! của tác giả Sơ Hòa rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Đam Mỹ này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 09-05-2020 Ngày hết hạn 09-05-2024 Chủ sở hữu tên miền lưu Đức Hoàng Chủ sở hữu tên miềnlưu Đức Hoàng Đề xuất của chúng tôiNên đọc Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Tác giả Thể loại Trạng thái Độ dài Thông tin truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Danh sách chương Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Review truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Bình luận truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Tâm Độc Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! là một truyen moi ra của tác giả Sơ Hòa sáng tác thuộc thể loại truyện Đam mỹ, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn. Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 06-04-2022 Ngày hết hạn 06-04-2024 Chủ sở hữu tên miền Trần Lưu Duy Tuệ Chủ sở hữu tên miềnTrần Lưu Duy Tuệ Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Tác giả Thể loại Trạng thái Độ dài Giới thiệu truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Danh sách chương truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Review truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Bình luận truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Bạn đang theo dõi doc truyen full online Kim Chủ, Cưng Ra Đây! của tác giả Sơ Hòa rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Đam Mỹ này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Tác giả Thể loại Trạng thái Độ dài THÔNG TIN TRUYỆN KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! DANH SÁCH CHƯƠNG KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! REVIEW TRUYỆN KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Tâm Cuồng Trồng Mặt Trời Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Giới Thiệu Truyện Danh Sách Chương “Ngay cả em cũng không thể nói sao anh Tiêu? Hai ta năm đó ngồi xổm ngoài studio chia nhau hộp cơm cuối cùng đã nói thế nào? Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia!” Trình Hạo nói chuyện cứ như súng liên thanh, vào cửa liền bô bô không dứt, “Nhanh vậy anh liền quên mất rồi hả? Ai dà, anh Tiêu à, em chẳng muốn chia tài nguyên chia kim chủ gì với anh đâu, em chỉ muốn biết rốt cuộc thì anh được ai bao dưỡng thôi!” Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 06-04-2022 Ngày hết hạn 06-04-2024 Chủ sở hữu tên miền Trần Lưu Duy Tuệ Chủ sở hữu tên miềnTrần Lưu Duy Tuệ Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Chương 12 Truyện hot Truyện mới Truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! của tác giả Sơ Hòa thuộc thể loại đam mỹ. Minh Tiêu chỉ là một diễn viên nhỏ không danh tiếng cho lắm và cùng với người đại diện tràn ngập tình thương như cha luôn một lòng giữ vững tự tôn. Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Chương Mới Cập Nhật Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Danh Sách Chương Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Ý Kiến Bạn Đọc Truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! 0 Đọc truyện Kim Chủ, Cưng Ra Đây! tại Cập nhật Full nhanh nhất Kim Chủ, Cưng Ra Đây! tác giả Sơ Hòa trên iTruyện thuộc thể loại Đam Mỹ. Web Đọc truyện online Kho Truyện Full hay mới nhất Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! NỘI DUNG TRUYỆN 10 CHƯƠNG MỚI NHẤT DANH SÁCH CHƯƠNG BÌNH LUẬN TRUYỆN CÙNG TÁC GIẢ TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Tác giả Tình trạng Lượt đọc Đăng lúc DANH SÁCH 4 CHƯƠNG MỚI NHẤT GIỚI THIỆU TRUYỆN KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! DANH SÁCH CHƯƠNG Ý KIẾN BẠN ĐỌC TRUYỆN Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 23-04-2019 Ngày hết hạn 23-04-2024 Chủ sở hữu tên miền Đặng Việt Anh Chủ sở hữu tên miềnĐặng Việt Anh Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! THÔNG TIN TRUYỆN KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Tác giả Thể loại Trạng thái Số chương Lượt xem DANH SÁCH CHƯƠNG BÌNH LUẬN TRUYỆN “Ngay cả em cũng không thể nói sao anh Tiêu? Hai ta năm đó ngồi xổm ngoài studio chia nhau hộp cơm cuối cùng đã nói thế nào? Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia!” Trình Hạo nói chuyện cứ như súng liên thanh, vào cửa liền bô bô không dứt, “Nhanh vậy anh liền quên mất rồi hả? Ai dà, anh Tiêu à, em chẳng muốn chia tài nguyên chia kim chủ gì với anh đâu, em chỉ muốn biết rốt cuộc thì anh được ai bao dưỡng thôi!” Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 09-05-2020 Ngày hết hạn 09-05-2024 Chủ sở hữu tên miền lưu Đức Hoàng Ngày đăng bài27/10/2022 Chủ sở hữu tên miềnlưu Đức Hoàng Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Chương 1-2 Truyện Hot Quyền môn độc hậu Thiên Quan Tứ Phú... Xuyên Qua Chi Lin... Ma Đạo Tổ Sư Truyền Thuyết Chi... Mê Án Tập Trùng Sinh Chi Cự... Trên vai có cảm giác ẩm ướt, áo ngủ bị nước mắt Thần Hựu thấm vào. Minh Tiêu đẩy thân lên mở đèn đầu giường, nhìn qua liền thấy hai mắt Thần Hựu đỏ ửng. Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 06-04-2022 Ngày hết hạn 06-04-2024 Chủ sở hữu tên miền Trần Lưu Duy Tuệ Chủ sở hữu tên miềnTrần Lưu Duy Tuệ Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! Chương 34 Truyện hot Truyện mới Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY Gạ Tình Vợ Ngốc.! The Sickly Beauty Substitute Called It Quits [QT Trạm Trừng] [END] Mộng Liên Hoa That Day I Found The Strangest Egg [EDIT] DIỆP HỮU KHÔ VINH - SƠ HÒA [HOÀN] A Gorgeous white BL [BHTT - EDIT - CĐ] Độc sủng nông môn tiểu kiều thê tập cảnh HOÀN The Story of Dhanvanthri “Cháu đợi anh ấy ở đây.” Thần Hựu nắm chặt điện thoại di động “Minh Tiêu còn chưa về nhà mà, cháu vào trong ấy chờ còn không bằng cứ ở đây. Lát nữa anh ấy sẽ đi qua nơi này.” Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 09-05-2020 Ngày hết hạn 09-05-2024 Chủ sở hữu tên miền lưu Đức Hoàng Ngày đăng bài27/10/2022 Chủ sở hữu tên miềnlưu Đức Hoàng Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Chương 33 Truyện Hot Quyền môn độc hậu Thiên Quan Tứ Phú... Xuyên Qua Chi Lin... Ma Đạo Tổ Sư Truyền Thuyết Chi... Mê Án Tập Trùng Sinh Chi Cự... Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Thông tin tác giả Tác giả Thông tin cơ bản Tên miền Ngày đăng ký 08-12-2021 Ngày hết hạn 08-12-2023 Chủ sở hữu tên miền Ông Nguyễn Bảo Ngọc Chủ sở hữu tên miềnÔng Nguyễn Bảo Ngọc Đề xuất của chúng tôiNên đọc sau Giới thiệu bài viết Để giúp người đọc tìm hiểu và tham khảo nhanh về “Tìm hiểu về Kim chủ cưng ra đây – Một trong những tựa game hot nhất hiện nay”, trong bài viết “Kim Chủ, Cưng Ra Đây!” này tác giả đã cung cấp những thông tin chi tiết như sau Nội dung có trong bài viết Kim Chủ, Cưng Ra Đây! THÔNG TIN TRUYỆN KIM CHỦ, CƯNG RA ĐÂY! Tác giả Sơ Hòa Thể loại Đam Mỹ DANH SÁCH CHƯƠNG BÌNH LUẬN TRUYỆN TRUYỆN CÙNG TÁC GIẢ Rạng Sáng Chiều Hôm Thế Thân Của Người Qua bài viết này đã tổng hợp lại cho các bạn 15 điều cần cần biết về kim chủ cưng ra đây. Đây là nội dung được đội ngũ Vpet biên soạn lại từ nhiều nguồn, hy vọng các bạn đã tìm được những thông tin bổ ích trong bài viết này, hãy ủng hộ Vpet trong những bài viết và kiến thức mới nhé!! Mà trên thực tế, Minh Tiêu vừa không bị anh chàng đẹp trai trong thang máy ban nãy hớp mất hồn, vừa không hề xớn xác tới nhầm tầng lầu gì vì anh vừa lia mắt lên nhìn thấy biển tên gắn trên cửa phòng trước mặt, hơn nữa tai anh vẫn đang ù ù không dứt vì tiếng động ầm ĩ của nơi này. Ở giải trí Tinh Hoàn, nơi ồn ào, náo nhiệt, đông người nhất chính là tầng 7; mà căn phòng sừng sững trước mặt anh đây cũng đích xác là phòng của anh Trương – người đại diện số một trong công ty từ-dưới-đếm-lên!Hầu kết Minh Tiêu hơi trượt lên trượt xuống, mí mắt khẽ giựt hai lần, cứ nghĩ tới vị nam thần anh vừa thấy trên màn ảnh lớn ngoài kia giờ lại đang ngồi ngay trong phòng làm việc nhỏ bé của người đại diện nhà mình, không hiểu sao anh cảm thấy chuyện này thật huyễn phòng làm việc truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập, Minh Tiêu cố lấy lại bình tĩnh, ngay khi anh Trương vừa mở cửa ra thì nụ cười đủ tiêu chuẩn nghề nghiệp đã được huấn luyện suốt bấy lâu lập tức treo ngay lên khóe môi.“Hi, anh Trương.”“Hi cái rắm!” Anh Trương kéo tay anh lôi vô trong phòng, “Vừa nãy cậu trốn cái gì vậy? Đã tới muộn rồi mà còn có ý định trốn à? Cậu không biết chào hỏi mọi người một câu hả, bình thường anh dạy cậu như nào? Đã gặp tiền bối thì nhất định phải chủ động tiến tới chào hỏi nghe chưa!”Lỗ tai Minh Tiêu ù lên vì quả bắn liên thanh của anh Trương, đã vậy cánh cửa phía sau bị anh Trương đóng lại hơi quá tay, một tiếng rầm vang lên, có cảm giác như toàn bộ không gian trong phòng đều theo đó lung lay một ngước mắt sang nhìn người đại diện Niệm Hàm đang ngồi nghiêm chỉnh ngay cạnh đại thần chân dài, tư thế ngồi khá tùy tiện – Kiều Ngộ, trong lòng âm thầm nghĩ không lẽ mình xuyên tới thế giới khác thiệt rồi sao?’Thế nhưng dẫu sao Minh Tiêu tốt xấu gì cũng đã làm diễn viên quần chúng nhiều năm, cho dù tinh thần có đang mơ mơ hồ hồ như người trên mây cỡ nào thì sắc mặt bên ngoài vẫn cực kỳ trấn tĩnh, một chút dấu hiệu hoảng loạn cũng không để lộ. Anh khéo léo nở nụ cười lịch sự, cúi đầu lễ phép chào hai người trước mặt “Xin chào thầy Niệm, xin chào Kiều tiên sinh.”Niệm Hàm là người đại diện hàng đầu ở công ty, nghệ sĩ dưới tay tuy không nhiều, nhưng tất cả đều có vị trí rất cao trong giới giải trí. Minh Tiêu đó giờ chỉ nghe danh biết mặt chứ chưa từng tiếp xúc với người đại diện trong truyền thuyết này lần nào. Thế nhưng, tuy Niệm Hàm cực kỳ nghiêm khắc với nghệ sĩ của mình, nhưng lại kéo được về rất nhiều tài nguyên cao cấp mà ai nhìn cũng thèm thuồng ngưỡng mộ làm Minh Tiêu cực kỳ kính nể. Y mới hơn 30 tuổi, tướng mạo chỉ tầm tầm phổ thông nhưng khí chất lại vô cùng đặc biệt, hơn nữa có lẽ là tự mình bảo dưỡng khá tốt nên nhìn qua chẳng giống người thường xuyên ở bên ngoài làm công tác xã giao tí nào, mà trông càng giống một vị giáo sư văn học trẻ tuổi ít khi giao tiếp với người khác vật lão làng như vậy thì cứ xưng một tiếng “thầy” cũng chẳng sao, ít nhiều bảo đảm được việc sẽ không lo đắc tội đối phần Kiều Ngộ, Minh Tiêu đã ở công ty nhiều năm làm sao có thể không biết vị đại minh tinh này rất thích người khác gọi mình là “Kiều tiên sinh” nhưng có không ít nghệ sĩ nhỏ không giỏi đoán ý, vẫn hay gọi Kiều Ngộ là “Kiều ảnh đế”. Còn Trình Hạo thì thường lén lút nói xấu’ sau lưng anh ta với Minh Tiêu rằng, cách gọi “Kiều tiên sinh” này thiệt là học đòi văn vẻ, nếu mà cậu có cơ hội trò chuyện với anh ấy, nhất định phải hô to một tiếng “Kiều đậu ma đại” nhé.* Kiều đậu ma đại [qiáodòumádài] hài âm của Chotto Matte trong tiếng Nhật, nghĩa là Chờ một chút! Tên của Kiều Ngộ phát âm cũng na ná với từ này nên mới có sự liên tưởng Tiêu lúc đó bị chọc cho cười suýt không hold nổi, cả hai người đã đùa giỡn với nhau như vậy không ít lần, làm mới nãy khi nhìn thấy Kiều Ngộ đang thong dong ngồi đó, não anh như bị úng nước, suýt chút nữa đã thật sự thốt lên “Xin chào Kiều đậu ma đại”.May mà mỗi ngày Minh Tiêu đều kiên trì đứng trước gương luyện tập lời kịch, vậy nên chữ “Đậu” còn chưa kịp phun ra đã bị anh cưỡng ép chuyển đổi thành một xưng hô lễ phép Ngộ híp mắt lại, thần thái đại minh tinh đầy vẻ xa cách, không nồng nhiệt thân thiết quá nhưng cũng coi như thân thiện, khóe môi khẽ mỉm cười, gật đầu đáp lễ lại Tiêu cho rằng đối phương nhiều lắm khách sáo một câu “Chào em” là xong, dù sao phong cách công ty xây dựng cho Kiều Ngộ chính là dạng nam thần tao nhã, không màng đến danh lợi phàm tục, lời ít ý nhiều, tiếc chữ như tiếc vàng. Vậy mà vị nam thần trước mặt đây lại khẽ thay đổi tư thế ngồi, cả người chồm về phía trước, trên gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ hiếu kỳ “Em là Minh Tiêu hả?”Dù là ai thì khi bị cặp mắt quyến rũ ẩn tình kia nhìn chằm chằm như vậy đều sẽ không kiềm chế nổi con tim phản chủ’ đang đập rộn rã. Minh Tiêu vốn không phải là fan của ảnh đế thế nhưng lúc này cũng bị ánh nhìn đấy làm cho sững sờ đứng ngẩn tại chỗ, đôi môi khẽ nhếch lại nói không ra lời, cả người như bị niệm chú cố định thân thể, nét ửng đỏ lan rộng từ má đến tận mang tai.“Em…” Lòng bàn tay anh đã ướt đẫm mồ hôi, Minh Tiêu quả thực rất muốn tự tát chính mình một cái. Có là nghệ sĩ hàng tép riu cỡ nào thì cũng vẫn mang danh là nghệ sĩ, sao có thể thiếu tiền đồ tới cỡ này được, xem xem, mình bây giờ có khác gì tên nhà quê ngu ngơ lần đầu ra thành phố không?Người trước mặt bật cười lớn, Minh Tiêu ngẩng đầu lên nhìn liền thấy nam thần tao nhã’ đang cười đến nghiêng ngả, một tay đập bộp bộp vào ghế sô pha, tay kia lôi lôi kéo kéo vị đại diện Niệm Hàm vẫn ngồi nghiêm túc như thiền sư nhập định, sau đó anh ta hớn hở nói rằng “Ha ha ha, nhóc con này nhìn buồn cười quá, bị ba ba đây phóng điện có một cái mà đã đỏ hết cả mặt rồi kìa.”Minh Tiêu “…”Vẻ mặt Niệm Hàm không hề thay đổi, anh chỉ khẽ nhích người ra xa, sau đó gạt phắt cái móng vuốt của tên thần-kinh đang lắc trái lắc phải bên cạnh mắt Minh Tiêu giựt giựt, ánh mắt cố bình tĩnh cuối cùng vẫn không giữ nổi sự trấn định nữa —— Kiều Ngộ vừa tự xưng là “ba ba” ư? Còn cười đến vô cùng hào hứng như thế nữa? Không phải chứ, nhanh như vậy mà ảnh đế đã chủ động phá vỡ hình tượng được công ty thiết lập trước mặt anh sao?Trời ơi, người chứng kiến là anh đây liệu có thể bị diệt khẩu không?Minh Tiêu quay đầu lại nhìn anh Trương thăm dò, người đại diện nhà cậu nãy giờ vẫn cứ đứng sừng sững ở cửa như pho tượng. Minh Tiêu nhíu mày lại, càng lúc càng cảm thấy kỳ Hàm không lên tiếng, y chỉ khẽ ho nhẹ hai tiếng xem như nhắc nhở. Nghe vậy Kiều Ngộ mới cố gắng thu lại trận cười ha hả, thế nhưng nhịn không được vẫn phát ra vài tiếng xì xì’ vì cố kiềm Tiêu “…”Bầu không khí nhất thời hơi lúng túng, anh Trương bèn tiến lên vài bước chủ động mở lời trước “Trên đường kẹt xe quá nên Minh Tiêu đến chậm, mong hai anh thông cảm.”Niệm Hàm mới vừa đáp lời “Không có chuyện gì” thì Kiều Ngộ lại đột nhiên chen miệng hỏi “Trên đường kẹt xe là một chuyện, thế nhưng vừa nãy ở dưới lầu chắc chắn em có đứng xem hình ảnh quảng cáo của anh đúng không? Nói nghe cái coi, bị anh làm choáng ngợp hết bao nhiêu phút mới đi được tiếp thế?”Minh Tiêu giật mình, cứ tưởng mới rồi chuyện mình dừng ở ngoài cửa công ty xem biển quảng cáo của Kiều ảnh đế bị người ta đứng trên này bắt gặp thật, đang nghiêm túc suy nghĩ xem nên trả lời thế nào thì nhìn thấy vẻ trêu chọc trên mặt Kiều Ngộ mới phát hiện, hóa ra anh lại bị đối phương đùa giỡn nữa Hàm nhíu mày, y liếc mắt nhìn Kiều Ngộ, lạnh nhạt nói “Nếu cậu không có chuyện gì thì đi về nghỉ ngơi trước đi.”“Sao em lại không có chuyện gì được?” Kiều Ngộ lắc đầu nguầy nguậy, xong quay qua đá lông nheo với Minh Tiêu một cái làm anh sợ hết hồn rồi mới tủm tỉm cười bảo “Em đây không phải là đang đến quan tâm người bạn nhỏ mới tới của chúng ta à?”Lỗ tai Minh Tiêu lại lùng bùng, anh không rõ ý của Kiều tiên sinh là gì —— Chúng ta? Mới tới? Người bạn nhỏ?Anh ta đang nói về ai vậy? Lẽ nào là anh ư?Bình thường anh Trương vốn là người rất hoạt bát nhiều lời, vậy mà ngày hôm nay anh lại kiệm lời hẳn, cả buổi trời chỉ nói được vài câu. Lúc này, thấy Minh Tiêu đang hoang mang khó hiểu, anh Trương mới giải thích với nghệ sĩ nhà mình “Minh Tiêu à, Quý tiên sinh đã sắp xếp người đại diện mới cho cậu. Kể từ hôm nay trở đi, anh sẽ không còn là quản lý của cậu nữa.”“Hả, thật ư? Vậy… vậy ai sẽ dẫn dắt em ạ?” Minh Tiêu kinh ngạc hỏi mắt của anh Trương rất phức tạp, có mất mát cũng có cả không nỡ, mà càng nhiều hơn chính là thật lòng chúc phúc, “Niệm Hàm sẽ dẫn dắt cậu.”Đầu óc Minh Tiêu vang lên một tiếng ầm’ mãnh liệt, nhìn anh Trương rồi nhìn Niệm Hàm và Kiều Ngộ, tim đập thình thịch như đánh trống, toàn bộ thân thể hệt như đang bị thiêu tiên sinh là boss lớn của Giải trí Tinh Hoàn, chưa bao giờ đối mặt hay trò chuyện với nhân vật mờ nhạt như Minh Tiêu cả, anh dám cá đến 99,9% khả năng là hắn còn chẳng hề biết dưới tay mình có một nghệ sĩ tên là “Minh Tiêu” này cơ Tiêu nuốt nước miếng một cái, cảm thấy bản thân có lẽ nghe nhầm lớn ở tận trên tầng cao nhất của công ty làm sao biết anh được, còn đột nhiên đổi người đại diện cho anh nữa? Mà chẳng phải là nhét bừa vào tay một người đại diện bình thường nào đó đâu, quản lý mới của anh sẽ là Niệm Hàm đấy!Nghệ sĩ dưới tay Niệm Hàm là ai? Kiều Ngộ, Diêu Diệp, Mạnh Túc, Duẫn Hân… Có ai mà không phải minh tinh hạng A nức danh thiên hạ đâu? Minh Tiêu làm sao có khả năng dùng chung, không đúng, là cùng hưởng cơ hội từ người đại diện hàng đầu này cơ chứ?Quả nhiên bị hoảng quá nên xuyên tới thế giới khác luôn rồi!Ngay lúc Minh Tiêu đang nỗ lực dùng lý luận không khoa học giải thích sự thật trước mắt, Niệm Hàm đã đứng dậy đạp cho Kiều Ngộ một cái khiến anh ta đau đến nỗi phải rên rỉ ra miệng, sau đó bước qua chỗ Minh Tiêu đang bản năng Minh Tiêu khẽ lui một bước, khi phát hiện Niệm Hàm còn thấp hơn mình mấy centimet mới kiềm chế tâm tình, lấy lại khí mạo của Minh Tiêu thiên về loại hình tuấn tú cường tráng. Thời đại bây giờ minh tinh phần đông sẽ đi theo con đường mỹ nam xinh đẹp, vậy nhưng phong cách cùng gương mặt mày của anh lại chẳng có chỗ nào để mà soi mói được, cũng là hình tượng trẻ trung tươi mới, nhưng có điều nét anh tuấn chiếm nhiều hơn là vẻ đẹp mềm mại, trung tính. Thêm nữa là Minh Tiêu quanh năm rèn luyện kỹ năng diễn xuất, thật sự nếu mà anh ra vẻ nghiêm túc, khóe môi hơi hạ xuống, ánh mắt lạnh lẽo phóng tới phối với dáng cằm hơi nhấc lên khe khẽ thì khí chất này tuyệt đối sẽ không thua kém bất kì lúc Minh Tiêu đang hoảng hốt suy nghĩ về tình huống trước mặt, bỗng dưng anh nghe thấy ai đó xuýt xoa một dĩ nhiên âm thanh ôi chao’ ấy ngoại trừ Kiều Ngộ ra thì anh chẳng nghĩ tới ai được Tiêu không có thời gian đánh giá Kiều Ngộ, trên mặt tuy rằng nhẹ như mây như gió, một bộ trấn định tự nhiên, nhưng trong nội tâm anh thì đang không ngừng khua chiêng gõ trống. Đầu óc tràn vào quá nhiều thông tin khiến cho anh tạm thời tiêu hóa không Hàm hắng giọng nói “Để cậu hợp tác với tôi là ý của Quý tiên sinh. Vừa nãy tôi đã trao đổi qua với anh Trương rồi, cũng đã nắm hầu hết tình hình của cậu hiện tại. Nếu như không có dị nghị gì thì lát nữa cậu lên tầng 22 với tôi, nơi đó có phòng nghỉ ngơi dành riêng cho cậu. Sau này đoàn đội của cậu được kiến thiết đầy đủ thì còn có thể có khu vực làm việc riêng nữa.”Minh Tiêu hít sâu một hơi, cảm thấy bản thân có lẽ bị mấy người trước mặt hợp sức đùa giỡn một tiếng đồng hồ trước thôi, anh còn vì mấy trăm đồng tiền công mà sắm vai NPC ở lễ hội cho game thủ. Hai tháng trước, anh Trương giao cơ hội đóng vai quần chúng trong phim của Hàn ảnh đế cho Trình Hạo, Trình Hạo còn vỗ lưng Minh Tiêu nói không có chuyện gì, tạm thời anh không có công việc thì em sẽ nuôi sao mới xoay qua xoay lại một cái, kẻ vô công rồi nghề như anh lại đột nhiên trở thành nghệ sĩ dưới trướng của Niệm Hàm, thậm chí còn có cả phòng nghỉ cao cấp, sau này còn có thể có đoàn đội của riêng mình nữa?Ngày cá tháng tư còn chưa tới mà, đây là trò đùa gì vậy?Thấy Minh Tiêu chậm chạp không phản ứng, anh Trương bèn quay sang nói với Niệm Hàm “Việc này đột ngột quá, không thì như vậy đi, để em nói chuyện với cậu ấy trước đã nhé?”Niệm Hàm gật đầu “Ừ, vậy tôi về trước, hai người cứ chậm rãi tán gẫu. Quý tiên sinh chỉ bảo tôi dẫn dắt Minh Tiêu, chưa nói lập tức sắp xếp công tác cho cậu ấy, cần thời gian chuẩn bị là điều đương nhiên.”Nói xong y quăng cho Kiều Ngộ một ánh mắt, giọng nói lộ ra mấy phần bất đắc dĩ “Còn ngồi đó làm gì nữa? Mau về đi.”Hai vị đại phật đi rồi thì Minh Tiêu mới tỉnh táo lại, kinh ngạc nhìn chằm chằm anh Trương “Anh ơi, anh của em ơi! Chuyện gì vừa xảy ra thế này? Họ nói như vậy là có ý gì?”“Chính là chuyện cậu nghe thấy, chính là ý mà cậu hiểu đó.” Anh Trương mệt mỏi nằm dài ra ghế sô pha, “Minh Tiêu này, cậu nói thật với anh đi.”Minh Tiêu vẫn có cảm giác không hề chân thực, còn cả chút nôn nóng mơ hồ nữa, “Nói thật gì hả anh?”Anh Trương ngồi bật dậy, giọng điệu có phần nghiêm túc “Cậu leo lên giường Quý tiên sinh à? Giường của Quý tiên sinh mà cậu cũng dám bò lên ư?”Cằm Minh Tiêu cứng đờ, “Em chính là diễn viên vô danh cương trực công chính mà anh dạy dỗ nên đấy, chuyện như vậy anh cho là em làm được sao?”Anh Trương cào cào tóc, lắc đầu, “Cậu không làm được.”Lòng Minh Tiêu tựa như bị mèo cào một cái, nhanh chóng bật lại, “Vậy sao anh còn hỏi?”“Tại anh thấy lạ mà.” Anh Trương thở dài “Sao đột nhiên Quý tiên sinh lại bảo Niệm Hàm dẫn dắt cậu nhỉ? Đây rõ ràng là nhịp điệu muốn lăng xê cậu mà!”Minh Tiêu âm thầm nghĩ, anh tưởng em không cảm thấy kỳ quái chắc? Con mẹ nó em còn nghĩ mình xuyên đến thế giới khác luôn rồi đây này!Anh Trương tiếp tục bảo “Lúc gọi điện thoại cho cậu anh còn đang suy nghĩ, quái, đã được Quý tiên sinh bao dưỡng rồi mà còn đi đóng NPC kiếm sống làm gì?”“Khó trách lúc đó giọng anh khó nghe thế.” Minh Tiêu bật cười “Thì ra là giận em bán thân.”“Aiii!” Anh Trương vỗ đùi một cái thật mạnh, “Không nghĩ ra, thật sự là không nghĩ ra! Ngoại trừ Quý tiên sinh, gần đây nhất cậu có chọc đến nhân vật máu mặt nào không?”Minh Tiêu chăm chú suy nghĩ một lúc lâu, “Em cảm thấy nhân vật máu mặt nhất bên cạnh em chính là anh đó, anh cho em công việc thì em có thể kiếm thêm một chút tiền, anh mà không cho em việc gì thì em cũng chỉ có thể tới các lễ hội đóng vai NPC thôi.”Anh Trương tỏ vẻ áy náy “Anh có lỗi với cậu…”Hai người nhìn nhau không nói gì, một lát sau Minh Tiêu mới hỏi “Thầy Niệm không nói rõ ngọn nguồn với anh sao?”“Nói rồi.” Anh Trương trả lời.Ngọn nguồn’ mà Minh Tiêu ám chỉ chính là người muốn nâng đỡ mình, anh Trương lại hiểu thành công việc sắp xếp cho cậu trong tương lai, nhất thời trở nên hưng phấn, “Niệm Hàm bảo với anh ý của Quý tiên sinh là muốn cậu diễn một trong hai nam chính của bộ phim chuyển thể Mắt Thấy.”Chân Minh Tiêu trượt dài một cái, suýt nữa đạp luôn anh Trương ra khỏi ghế ghế sô pha.“Cái gì cơ?” Giới thiệu Biên tập Kẹo Cứng, Yến Phi Ly Thể loạiĐam mỹ, hiện đại, đồng thoại giới giải trí, bao dưỡng không theo truyền thống, đôi bên thầm mến, Tiểu túng hóa si hán công x Thành thục thận trọng minh tinh thụ, 1×1, HE~ Minh Tiêu chỉ là một diễn viên nhỏ không danh tiếng cho lắm và cùng với người đại diện tràn ngập tình thương như cha luôn một lòng giữ vững tự tôn. Suốt 5 năm trời anh mãi là kẻ vô danh trong giới giải trí, cả ngày làm diễn viên quần chúng, nhận những công việc vụn vặt, thanh xuân sắp vụt qua mà vẫn chưa thấy được chút ánh rạng đông le lói cơ hội nào. Cũng vì vậy mà vào sinh nhật lần thứ 23 của mình, Minh Tiêu lặng lẽ khẩn cầu một điều ước Tôi muốn nổi tiếng! Thần tiên trên trời không muốn nói chuyện với anh, thế là quăng cho anh một kim chủ. Từ đây, diễn viên nhỏ bé có người đại diện hàng đầu, có quảng cáo hàng hiệu, có phòng nghỉ xa hoa mà chỉ nghệ sĩ hạng A mới được cấp, còn được sắm vai một trong hai nam chính của bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết ăn khách nhất bấy giờ! Nhưng mà Minh Tiêu sắp nổi tiếng rồi lại hết sức khổ não —— rốt cuộc ai mới là kim chủ của anh vậy? Người đại diện? Ảnh đế? Ông chủ? Đạo diễn? Hay nhà sản xuất phim? Rốt cuộc là ai? Kim chủ, cưng ra đây! Tôi bảo đảm không đánh chết… Sai rồi, làm lại! Tôi bảo đảm! Tôi bảo đảm! … Sẽ yêu cậu mà. ℵ Kiều Ngộ vừa dứt lời thì thang máy đã đến tầng 22, Minh Tiêu thong thả đi ra trước, phía sau truyền đến tiếng cười nói của Kiều ảnh đế “Một lát nữa anh xuống tìm cưng chơi ha.”“Một lát nữa” chính xác là bao lâu thì Minh Tiêu không rõ. Lúc này anh vô cùng rối bời, một phần là do thắc mắc ảnh đế sao lại rảnh rỗi dữ vậy, phần lớn là kinh ngạc vì sao đối phương tỏ vẻ hứng thú với mình như thế. Anh suy nghĩ rất nhiều, trong lòng có một vạn điều muốn nói, thế nhưng chung quanh lại không có ai để mà thổ lộ tâm tình giờ đi tìm anh Trương tâm sự thì không thích hợp lắm, Trình Hạo còn đang ở bên ngoài đóng phim, nói chuyện qua điện thoại sẽ không được rõ ràng. Còn Thái Bao, anh tự nhận tạm thời vẫn chưa thân thiết tới mức độ 22 rất thanh tĩnh, một khu vực lớn thuộc về đoàn đội của Diêu Diệp. Trong khoảng thời gian này Diêu Diệp đang tham gia một dự án phim mới ở bên ngoài, nhân viên công tác lưu lại không nhiều, ai ai cũng trật tự nhịp nhàng lo công việc của mình, chẳng có kẻ nào châu đầu ghé tai bàn tán xôn xao linh tinh như đám nghệ sĩ dưới kia với địa bàn rộng lớn của sao hạng A đứng đầu Tinh Hoàn thì khu vực mà Minh Tiêu được phân đến không lớn lắm, tạm thời chỉ có một gian phòng nghỉ ngơi. Thế nhưng đối với ngày hôm qua vẫn là nghệ sĩ ở tầng chót như Minh Tiêu mà nói thì căn phòng kia đã quá sức tưởng tượng Hàm ghé qua một chuyến, không bàn giao công việc gì mà chỉ hỏi nhà mới ở có quen không, ban đêm ngủ có ngon hay không, tâm trạng đã được điều tiết đến mức nào…v… Tiêu tổng cộng chỉ ngủ chưa tới một tiếng đồng hồ, thế nhưng anh vẫn vội vã xốc lên tinh thần đáp rằng hết thảy mọi chuyện đều tốt, cảm ơn thầy Niệm quan Hàm đánh giá anh từ trên xuống dưới một phen, liếc mắt một cái liền nhìn ra anh vẫn đang chìm trong mê man và lo lắng, thế nhưng y cũng không vạch trần, trước khi rời đi chỉ dặn Thái Bao dẫn Minh Tiêu đi xem xét xung quanh, trò chuyện với staff trong đội của Diêu Diệp cũng được, còn giao nhiệm vụ xế chiều đi chọn vài bộ quần áo thích hợp, sau này sẽ có dịp cần dùng Tiêu cho rằng việc “chọn quần áo” nghĩa là lựa chọn vài bộ từ ban chuyên trách mảng trang phục của Tinh Hoàn. Trước kia khi còn là người của anh Trương, anh và Trình Hạo từng ghé chỗ ấy mượn vài bộ rồi. Tất cả chúng đều là hàng hiệu, giá cả không hề rẻ, nếu bảo chính anh tự bỏ tiền ra mua thì khẳng định chẳng bao giờ nỡ, mà dù có nỡ thì cũng mua không nổi. Chỉ khi có xã giao hoặc là các hoạt động cần thiết mới tới mượn mặc một lần. Chỉn chu, ngăn nắp vẻn vẹn vài tiếng đồng hồ rồi lại quay lại trung thành với style quần jean – áo thun hay quần áo thể thao đơn giản, lập tức biến trở về nghệ sĩ trong suốt không thu hút sự chú Bao ngớ người hỏi “Ban chuyên trách nào? Chúng ta sẽ đi trung tâm thương mại chứ.”Minh Tiêu ngẩn ra “Trung tâm mua sắm ư?”“Đúng vậy.” Thái Bao giơ giơ thẻ trong tay “Anh Niệm đã giao chi phí mua đồ rồi, nhiệm vụ hôm nay của chúng ta chính là mua cho hết số tiền trong thẻ này. Nếu lỡ mà chưa hết được thì mai lại đi mua tiếp.”Minh Tiêu “…”“Cậu bị dọa rồi sao? Ha ha ha.” Thái Bao bật cười “Đều là như thế cả ấy mà, đừng lo lắng, hãy tin tưởng ánh mắt của tôi đi. Tôi nói thật chứ hiện tại cậu nên tranh thủ đi dạo phố, lúc này chưa nhiều người nhận ra cậu thì còn có thể thư thái mà đi dạo, muốn thử cái gì thì thử cái đó, mệt mỏi còn có thể dừng lại mua nước, ăn kem. Qua một thời gian ngắn nữa khi Mắt Thấy bắt đầu tuyên truyền quảng cáo rầm rộ, trailer tung ra một cái thôi là các fan sẽ nhận ra cậu ngay. Khi ấy chẳng thể tự do như bây giờ nữa đâu.”Hầu kết của Minh Tiêu giật giật, tuy rằng anh chưa nghe tin tức mình sẽ được sắm vai nam chính từ chính miệng Niệm Hàm nhưng đã nghe anh Trương đảm bảo rất chắc chắn, hiện tại Thái Bao còn nói đến tự nhiên như thế, xem ra thật là tám chín phần mười Bao bấm ngón tay “Để tôi tính thử cho cậu ha, cậu sẽ bị những người sau đây quan tâm chú ý nè. Thứ nhất là fan của nguyên tác, fan girl fan mẹ của Hoa Phi Minh, fan não tàn và cả fan boy của Diêu Diệp, người hâm mộ riêng của cậu nữa…”“Chờ đã!” Minh Tiêu kinh ngạc “Diêu Diệp? Diêu Diệp nào cơ?”Thái Bao cười tủm tỉm “Ngoại trừ Diêu Diệp nhà mình ra thì còn có Diêu Diệp nào nữa à?”Minh Tiêu càng thêm kinh ngạc “Nhưng chuyện fan thì liên quan gì tới Diêu Diệp?”Lần này đến phiên Thái Bao trợn tròn mắt “Ủa, anh Niệm không nói cho cậu biết hả?”“Nói cái gì cơ?”Thái Bao vỗ ót một cái “Éc, chắc tôi lại lắm mồm rồi.”“Anh Niệm muốn nói gì với tôi?” Minh Tiêu gặng Bao suy nghĩ một chút, cảm thấy đây cũng không phải chuyện gì cần giấu kín thế nên vui vẻ tiết lộ ngay, “Mắt Thấy không có nữ chính mà chỉ có hai năm chính, một trong hai người đó là Hoa Phi Minh, chuyện này cậu biết chưa?”Minh Tiêu gật gật đầu.“Một vai chính khác là Liễu Tầm Ngạn.” Thái Bao quăng nốt quả bom còn lại “Sẽ do Diêu Diệp đóng đấy.”Minh Tiêu hé miệng, sửng sốt ba giây mới kinh ngạc thốt ra một chữ “Phắc!”Ngàn vạn lần không nghĩ tới, anh lại có thể đóng chung phim với ngôi sao đứng đầu công ty!Diêu Diệp xuất thân là thần tượng, có thể đóng phim có thể hát còn có thể nhảy, mới chừng 20 tuổi đã diễn qua không ít bộ phim thanh xuân vườn trường, thu về cho mình một lượng fan đông đảo. Sau này cậu bắt đầu chuyển mình, kịch bản phim được lựa chọn càng ngày càng chắt lọc, gần hai năm nay chủ yếu là nghiêng về mảng phim điện ảnh, năm ngoái còn có tờ báo giải trí dự đoán rằng trong tương lai có thể Diêu Diệp sẽ không nhận đóng thêm phim truyền hình nào lòng Minh Tiêu vốn đã bồn chồn chẳng yên, nghe được tin này lại càng loạn Chắc chắn chuyện diễn ra từ hôm qua đến giờ không phải là do anh đang nằm mơ đúng không?Mắt Thấy có thể oanh tạc các diễn đàn, một mặt bởi vì hình tượng nhân vật và tình người trong sách được miêu tả thấm đến tận xương, nội dung biến chuyển không ngừng, vô cùng đặc sắc. Một mặt khác thì lại là bởi vì sự tương tác thú vị có phần không rõ ràng pha lẫn tí ám muội giữa hai nam Phi Minh sau khi bị hãm hại thì mất đi tất cả tín nhiệm từ mọi người, đường sống bị cướp đoạt từng cái từng cái, cơ hồ bị dồn tới cùng cực mới khe khẽ bi thương nứt ra một tiếng rên rỉ —— Ai tới cứu giúp ta! Một tiếng này, vừa vặn bị Liễu Tầm Ngạn mới chấp hành xong nhiệm vụ, đang trên đường trở về căn cứ nghe thấy. Nhất thời kích động, Liễu Tầm Ngạn cứu kẻ kia, sau đó hai người sớm chiều ở chung, oán giận lẫn nhau, chăm sóc lẫn nhau. Từ đó, Hoa Phi Minh trở thành trợ thủ đắc lực của Liễu Tầm Ngạn, trải qua vô số vui buồn hợp tan của cuộc đời, nhìn thấu từng mảnh lòng u ám khó có thể khoan dung của mỗi người. Hoa Phi Minh thiện lương thuần túy, lòng dạ sắc son; mà Liễu Tầm Ngạn tuy vũ lực mạnh mẽ nhưng EQ thì lại thấp đến mức khiến người ta phải tức lộn ruột. Mãi sau này hắn mới nhận ra Hoa Phi Minh là người quan trọng duy nhất trong sinh mệnh dài dằng dặc của thể nói, một phần ba fan của nguyên tác đều là bị tình anh em, tình đồng đội, tình thân của hai nam chính thu trước khi Minh Tiêu đọc nguyên tác liền cảm thấy gian tình ngập tràn giữa Hoa Phi Minh và Liễu Tầm Ngạn, cũng biết sau khi bản phim truyền hình được thực hiện bên sản xuất nhất định sẽ nắm lấy điểm này để hút khách, diễn viên chắc chắn cũng phải phối hợp nhau để tạo đề tài. Chỉ là ngày hôm qua tới hôm nay suy nghĩ của anh luôn bị câu hỏi “Ai là kim chủ” lấp kín, chẳng rảnh để suy tư xem Liễu Tầm Ngạn sẽ do ai thủ vai ra cũng không hẳn là chưa từng nghĩ tới, ban đêm mơ mơ hồ hồ nhớ đến chỉ cảm thấy có lẽ sẽ là một tiểu thịt tươi đang “hot” nào đó hoặc là diễn viên bé nhỏ được kim chủ nhìn trúng như bản thân mình đối không nghĩ tới người đấy lại là Diêu tác của Mắt Thấy tuy rằng được xem là cú hit trong giới tiểu thuyết, thế nhưng nó vẫn chưa đủ trình độ để xứng với tên tuổi của Diêu Diệp. Đừng nói hiện tại, dù có là ba, bốn năm trước thì Diêu Diệp có lẽ cũng không thèm để mắt đến dạng kịch bản thế nghĩ của Minh Tiêu thoáng qua rất nhanh, lúc này anh rõ ràng nhận thức được, nếu như Thái Bao nói chính xác, nếu Diêu Diệp thật sự muốn diễn Liễu Tầm Ngạn, vậy thì nguyên nhân chắc chắn là vì muốn lăng xê cho phim như thế anh càng cảm thấy kỳ lạ. Ngôi sao lớn có địa vị cao như Diêu Diệp vì sao lại tự hạ mình phối hợp cho bộ phim này ăn hơi dựa tiếng? Giúp phim cũng chính là giúp người, mà người được lợi ở đây là ai? Trừ nam chính như anh ra thì còn ai vào đây nữa?Trán Minh Tiêu đổ đầy mồ hôi. Hiện tại tình huống này đã hoàn toàn vượt qua giá đỡ trong lòng anh trước đó. Kim chủ muốn nâng đỡ ai thì tất nhiên sẽ cung cấp tài nguyên cho người đó, giờ đây không chỉ cho tài nguyên mà còn nhờ sự giúp đỡ từ diễn viên nổi tiếng trong giới, chuyện này quả thật…Quá sức vô lý!Thái Bao vươn tay quơ quơ trước mắt Minh Tiêu “Làm gì mà ngẩn ra đó vậy? Diêu Diệp diễn Liễu Tầm Ngạn là chuyện tốt mà. Cậu chớ thấy anh đại ở trên đỉnh cao khó lòng với tới, kỳ thực anh ấy cư xử dễ gần lắm, tuyệt đối sẽ không tự cao tự đại chèn ép cậu đâu. Tôi làm việc với anh Niệm bao nhiêu năm rồi mới chỉ thấy anh Diêu Diệp đen mặt xù lông với mỗi Kiều Ngộ thôi, đối với những nghệ sĩ khác thì ảnh dễ chịu cực. Cậu gặp Kiều Ngộ rồi ha, rất ganh tị đúng không? Aii, tôi nói thật chứ ảnh đế đáng đời bị anh đại của tôi nhăn mặt lắm! Anh đại đáng yêu hơn ổng nhiều!”Cổ họng Minh Tiêu khô khốc, vội vã mở nắp chai nước để uống rồi mới thấp giọng hỏi “Chẳng phải Diêu Diệp không nhận đóng phim truyền hình nữa sao?”“Trước kia thì nói như vậy cơ mà….” Thái Bao cũng hạ giọng theo “Tôi nghe nói lần này là Quý tiên sinh mời ảnh hỗ trợ đó.”Đã đoán được đáp án rồi lại được người khác chứng thực sự thật, Minh Tiêu theo bản năng nắm chặt ngón tay, làm bộ bình tĩnh đật đầu “Thì ra là như vậy.”Người điều khiển tất cả ở sau lưng thực sự là Quý tiên sinh sao?Đi tới đường gần trung tâm thương mại, Minh Tiêu ngồi ở ghế sau khẽ nhíu mày trầm tư, lọc lại toàn bộ sự việc từng trải qua của bản thân từ khi tới Tinh Hoàn một lần, thực sự tìm không ra anh đã từng đụng độ Quý tiên sinh ở nghĩ thì tâm lý càng loạn, điều duy nhất có thể miễn cưỡng mà xem như dễ chịu chính là năm ấy vào lúc anh kí hợp đồng với công ty, Quý tiên sinh đã không còn tiếp tục phong lưu đào hoa Tiêu lắc đầu, hai tay vùi vào trong tóc vò vò lung tung. Nếu như phải tiếp tục suy nghĩ, thì chính là từ khi đấy trở đi Quý tiên sinh liền bắt đầu coi trọng anh, trước tiên bỏ mặc không quan tâm là vì muốn đặt anh ở tầng chót để rèn giũa mấy năm, về sau thời cơ chín muồi lại cho anh tài nguyên tốt Tiêu không phải là cậu ấm nhà giàu, thuở nhỏ đã được thấy rõ tình người ấm lạnh, từ trước đến giờ anh luôn tự mình biết mình, suy đoán này vừa lóe ra liền bị anh ép xuống. Quá miễn cưỡng cũng quá tự luyến, cho dù không nói ra thì cũng đủ khiến chính anh xấu hổ đến phát nơi mua sắm, Thái Bao quay đầu nhìn lại, giọng điệu vô cùng nghiêm túc “Cậu cứ như thế là không được đâu.”Minh Tiêu hoàn toàn đắm chìm trong tâm sự, phản ứng chậm mất một nhịp “Làm sao?”“Tóc tai của cậu mới rồi còn nhìn chỉn chu, sao mới ngồi sau một lúc mà đã loạn như ổ gà rồi hả?” Thái Bao vừa giúp anh sửa sang lại mái tóc vừa nói “Không biết còn tưởng rằng cậu bị…”Minh Tiêu “Hả?”“Không có gì không có gì, tôi nói linh tinh ấy mà.” Thái Bao bật cười, “Có điều mai mốt có tiếng có tăm rồi thì chúng ta lúc nào cũng phải chú ý. Tóc tai một sợi cũng không thể loạn. Cậu phải biết bất cứ lúc nào ống kính cũng theo sát mình, trạng thái hay ánh mắt chỉ cần một điểm không thích hợp thôi sẽ có ngay cả tá bài viết vô căn cứ về cậu đấy.”Minh Tiêu cảm nhận được sự quan tâm lo lắng của người đối diện, anh mỉm cười, khẽ đáp lại “Ừ, tôi hiểu rồi. Cám ơn cậu nhé!”Thái Bao tiếp tục bổ sung “Nhưng mà cậu cũng không cần quá lo lắng, thực lực và gia cảnh của Quý tiên sinh hơi bị trâu bò đó, không có tin nào mà ngài ấy không thể ép xuống được đâu.”Nói là nói vậy chứ tâm lý của Minh Tiêu vẫn khá hồi quần áo hệt như đi đánh trận, Minh Tiêu bị Thái Bao lôi kéo giằng co suốt mấy tiếng đồng hồ, không ngừng mặc vào rồi cởi ra, đến cuối cùng tay chân anh dường như không còn chút sức lực nào, eo thì mỏi lưng thì đau, so với việc đi đóng diễn viên quần chúng hay cosplay NPC cho các lễ hội còn đuối hơn. Thái Bao thì hoàn toàn ngược lại, trông vẫn cứ sáng láng hào hứng, còn huyên thuyên bảo trở về thì phải lập ngay bản kế hoạch rèn luyện thể hình cho Minh Tiêu.“Ừ, bình thường tôi cũng hay đi tập gym lắm.” Minh Tiêu nằm nhoài trên bàn của quán Starbucks, ly Frappucino trước mặt đã bị anh một hơi uống sạch ba phần tư.“Ồ? Cậu tập những gì?” Thái Bao móc di động ra ghi chú.“Chạy bộ này, bơi lội này, à, còn dùng máy hỗ trợ nữa.” Minh Tiêu rất chú ý duy trì vóc người, anh vẫn thường làm thẻ tập cả năm với Trình Hạo ở trung tâm gần nhà, dĩ nhiên là lựa chọn nơi tiện nghi nhất để hai người cùng dùng chung.“Thời gian thì sao, ăn uống trước và sau tập thế nào?”“À… thời gian thì không cố định, lúc nào rảnh thì đi. Ăn uống thì như bình thường thôi.”Thái Bao lắc đầu “Quả nhiên vẫn cần tôi lập kế hoạch đàng hoàng cho cậu mà. Tôi đoán cậu làm thẻ tại phòng gym nho nhỏ gần tiểu khu trước kia ở chứ gì? Bao nhiêu tiền một năm thế?”Minh Tiêu bị trợ lý nhỏ nhà mình thẳng thắn phê bình. Không đợi anh trả lời cậu ta đã tiếp tục thở dài phàn nàn “Cậu quá tùy tiện rồi, cậu phải ý thức là chỉ một thời gian ngắn nữa thôi cậu sẽ hot’ đó. Khi ấy người nổi tiếng như cậu sao có thể đi tập gym ở phòng thể hình nhỏ xíu vậy được?”Giọng của cậu ta hơi lớn tiếng khiến bên cạnh có không ít ánh mắt liếc qua. Vài cô gái trông thấy Minh Tiêu liền kinh ngạc ồ lên rồi thủ thỉ với nhau “Nhìn kìa, đẹp trai quá ha!”Minh Tiêu ngượng muốn chết, anh cũng không lo đến chuyện mình đang mệt mỏi nữa, vội vã kéo Thái Bao muốn đi, vẻ mặt đầy sự bất đắc dĩ nói “Người anh em à, cậu nhỏ giọng chút đi.”Tại sao anh lại có trợ lý chẳng biết câu nệ tiểu tiết như vậy thế?Thái Bao cũng ý thức được vừa nãy mình nói quá lớn, “Ồi dào, kích động quá ấy mà. Nói chung mấy chuyện như tập thể hình, tóc tai, ăn uống, sau này cậu cứ nghe tôi. Tôi chính là trợ lý được anh Niệm tin tưởng nhất đấy, hừ, số một đấy!”Hai người lại tiếp tục đi dạo đến tận khi trung tâm thương mại sắp sửa đóng cửa thì Thái Bao mới buông tha’ cho Minh Tiêu. Anh đi đến bãi đậu xe trước, ngồi phịch ở ghế sau không muốn động đậy, khóe mắt vô tình liếc ra ngoài cửa lại khiến anh giật mình ngồi phắt dậy, ở đó có một chiếc xe Maserati quen thuộc đang đậu ngay như Minh Tiêu không nhìn lầm thì kia hẳn là xe của Quý tiên Tiêu lập tức ngồi thẳng người, tim đập thình thịch như trống lâu sau Thái Bao đi toilet trở về, Minh Tiêu lập tức túm tay cậu ta hỏi “Cậu xem kia có phải xe của Quý tiên sinh không? Quý tiên sinh cũng ở đây sao?”Thái Bao nhìn thoáng qua, “Đúng rồi, là xe của Quý tiên sinh đấy. Lạ thật, tại sao Quý tiên sinh lại tới chỗ này? Ê ê, đừng nói là ngài ấy theo dõi chúng ta nhé?”“Làm sao có khả năng!” Minh Tiêu phủ nhận ngay. Cổ họng anh lúc này khô khốc như thể cả tháng rồi chưa được uống một ngụm nước lúc này, bỗng có một người đi về hướng cái xe kia, Minh Tiêu cảm thấy bóng lưng ấy rất quen mắt nhưng lại nhất thời không thể nhớ nổi đã từng gặp ở nơi nào.“A! Tôi biết rồi!” Thái Bao nói “Xe này bây giờ là trợ lý mới của Quý tiên sinh lái.”Khi bọn họ đang nói chuyện thì người kia cũng trùng hợp nghiêng nửa thân qua, Minh Tiêu mới phát hiện đối phương chính là anh chàng đẹp trai hôm qua giúp mình quét thẻ.“Cậu ấy là trợ lý của Quý tiên sinh sao?”“Hình như thế, tôi chỉ nghe nói thôi.” Thái Bao suy nghĩ một chút lại gật đầu như đã chắc chắn “Nhất định là vậy rồi, không thì sao có thể chạy xe của Quý tiên sinh được?” “Tiểu Minh! Tiểu Minh?” Thái Bao cuộn một quyển tạp chí lại quơ quơ trước mắt Minh Tiêu, “Nghĩ gì thế? Gọi cậu nửa ngày mà chẳng í ới gì cả.”“À, không nghĩ gì hết.” Minh Tiêu xoa xoa viền mắt, đứng dậy khỏi ghế sa lông, cầm điện thoại di động lên nhìn qua rồi cau mày nói “9h40 rồi sao?”“Ừ, cứ tưởng cậu tới trung tâm thể hình, ai dè cậu lại ngồi ngẩn ra ở chỗ này.” Thái Bao nói tiếp “Không đi mau lát nữa nhóc Thần Hựu kia lại chạy tới tóm cổ cậu bây giờ. Sao thế? Có tâm sự à?”“Có sao?” Minh Tiêu hỏi.“Phí lời, bây giờ đầy mặt cậu đều viết bốn chữ lớn.” Thái Bao điểm điểm trên mặt chính mình “Tôi-Có-Tâm-Sự.”“Không phải đâu.” Minh Tiêu qua loa mà xua xua tay, bắt đầu thu dọn đồ đạc.“Có phải cậu gặp chuyện gì rồi không?” Thái Bao tiến lên một bước, thu hồi giọng điệu đùa giỡn vừa nãy, “Hai hôm trước tôi đã cảm thấy cậu là lạ rồi, cảm giác chẳng còn nhiệt tình như mọi khi nữa.”“Không có chuyện gì đâu.” Minh Tiêu cúi đầu nhét khăn mặt vào trong túi xách, “Có lẽ là người hơi mệt thôi.”“Mệt thì không phải trạng thái như thế này, cậu đừng lừa tôi.” Thái Bao nói “Tiểu Minh, có việc thì đừng giấu trong lòng, nói với tôi, tôi sẽ giải quyết cho cậu. Dù tôi không giải quyết được thì chẳng phải còn anh Niệm sao, bên trên còn có Quý tiên sinh nữa mà.”“Không có gì đâu!” Giọng Minh Tiêu hơi cao lên, động tác sắp xếp đồ đạc cũng dừng lại, “Thật sự không sao hết, Thái Bánh Bao, cậu đừng lo. Ai mà chẳng có lúc tâm trạng tụt dốc chứ? Tôi sẽ tự điều chỉnh.”Thái Bao lấy túi xách của anh qua một bên, “Nếu thật không sao thì cậu sẽ không bày ra vẻ mặt này.”Minh Tiêu giương mắt, mấy ngày ngủ không ngon, ban ngày công việc lại nhiều, trong mắt anh đã hiện lên tơ máu.“Nói cho tôi biết đi, rốt cuộc có chuyện gì.”“Thật sự không…”“Anh Tiêu!”Đúng lúc này Thần Hựu xuất hiện ở cửa, tinh thần xán lạn cười nói “Hôm nay anh Tiêu muốn lén làm biếng sao?”Minh Tiêu lấy cái túi lại, kéo khóa kéo lên, làm bộ thoải mái “Đi ngay đây.”Thái Bao không muốn nói quá nhiều trước mặt Thần Hựu, lập tức vỗ nhẹ lên vai Minh Tiêu một cái, lớn tiếng nói “Thấy tôi nói chuẩn chưa, cậu không đi kiểu gì Thần Hựu cũng tới bắt người, cậu còn không tin!”“Tụi anh mới nói về em hả?” Thần Hựu chạy vào giúp Minh Tiêu cầm túi, “Anh Tiêu, sao hôm nay anh đến muộn vậy?”“Cậu ấy không đến muộn, tại mấy nay mệt nhọc nên vừa nãy nghỉ ngơi một lát thôi.” Thái Bao nói.“À.” Minh Tiêu gật đầu, không phát hiện giọng của mình trầm hơn so với với bình thường rất nhiều, “Đi thôi, mau tới trung tâm thể hình.”“Anh không đi.” Thần Hựu đột nhiên lên Tiêu và Thái Bao đồng thời nhìn về phía Hựu thả túi xách của Minh Tiêu lại trên bàn, tiến đến trước mặt anh, giơ tay định chạm lên trán anh, ánh mắt đầy thân thiết “Anh Tiêu, anh không thoải mái ở đâu hả?”Minh Tiêu đang khổ não vì cậu, hành động thân mật này của cậu nhất thời khiến cả người anh không dễ chịu, muốn lui về phía sau nhưng sau lưng lại là bàn làm việc rộng lớn, cơ bản là anh chẳng thể lui được nữa.“Không, anh vẫn khỏe.” Minh Tiêu nhẹ nhàng đẩy Thần Hựu ra một chút. Thần Hựu vội bắt lấy tay anh, “Em dẫn anh đi khám bác sĩ.”Phản ứng của Thần Hựu đến cả Thái Bao cũng cảm thấy quá mức khoa trương, “Ôi đừng, cậu ấy chỉ hơi mệt chút thôi, không đáng phải đi gặp bác sĩ đâu. Thế này đi, cậu là huấn luyện viên thể hình của Tiểu Minh mà, buổi sáng có cần luyện tập hay không, luyện như thế nào cậu nói một cậu là xong. Nếu cậu muốn cho Tiểu Minh nghỉ ngơi cũng được nữa là. Có điều hôm nay bên chỗ Diêu Diệp có cái hoạt động, ầy, chắc sẽ ồn lắm, hay là hai người qua trung tâm thể hình đi, bên ấy yên tĩnh mà còn có sô pha nữa.”Minh Tiêu quay đầu lại nhìn Thái Bao “Không cần nghỉ đâu, tôi không sao.”Thần Hựu lại kéo tay anh đi ra ngoài “Anh Tiêu, việc này anh phải nghe lời em, em là huấn luyện viên của anh đấy!”Minh Tiêu thở dài, đi theo Thần Hựu vào thang máy, anh cứ tưởng rằng cả hai sẽ vào thang máy thông thường để đến trung tâm thể hình ngồi cho hết thời gian, không nghĩ tới Thần Hựu lại trực tiếp kéo anh đến bên cạnh thang máy chuyên dụng.“Sô pha bên trung tâm thể hình làm sao mà ngủ được?” Thần Hựu nói “Muốn ngủ thì phải ngủ một giấc thật ngon, trên kia vừa hay có gian phòng nghỉ ngơi.”“Trên kia?” Minh Tiêu cứng ngắc cả người, cửa thang máy mở ra cũng không chịu đi Hựu lập tức giải thích “Không phải phòng làm việc của Quý tiên sinh đâu, là phòng nghỉ riêng của em. Trợ lý cũng có khi phải ở lại qua đêm mà, anh Từ Phàm đã sắp xếp riêng cho em một phòng rồi.”Minh Tiêu nửa tin nửa ngờ, thang máy chậm rãi dịch chuyển lên, đến tầng cao nhất mới dừng lại.“Phòng nghỉ của em nằm cùng tầng với phòng làm việc của Quý tiên sinh hả?”“Đừng lo lắng, sẽ không gặp đâu.” Thần Hựu nói “Sáng nay Quý tiên sinh không ở đây.”Tầng cao nhất vô cùng yên tĩnh, thảm trải nền tựa hồ đã hút đi tất cả mọi tiếng vang. Thần Hựu dẫn Minh Tiêu tiến vào một gian phòng, nhẹ nhàng đóng cửa là một căn phòng sạch sẽ và thoáng mát, ánh nắng từ cửa sổ sát đất chiếu vào khiến cả không gian như sáng bừng Hựu đẩy ra một cánh cửa nhỏ, “Anh Tiêu, bên trong chính là phòng ngủ. Chăn và ga trải giường đều sạch sẽ, anh vào nằm một lát đi, phòng xép này là của em, sẽ không có ai vào quấy rầy đâu.”Minh Tiêu đi tới bên giường, thấp giọng nói câu “Cảm ơn”. Mà Thần Hựu chỉ “roẹt” một tiếng kéo rèm cửa sổ lại, không nghe thấy lời nói ấy.“Anh mau ngủ đi, lát em sẽ mang một ly nước bỏ vào đây.” Thần Hựu Tiêu hơi cảm thấy lúng túng, khẽ hỏi “Anh ở đây sẽ không ảnh hưởng tới em chứ?”“Không đâu.” Thần Hựu cười “Vừa hay em cũng muốn làm biếng một chút, anh ngủ trong này đi, em chơi game ngoài kia.”“Ừ.”Thần Hựu đi ra ngoài, rón rén đóng cửa lại, lúc này Minh Tiêu mới nằm lên giường, kéo chăn bao kín lấy đêm mưa ấy, anh gần như chẳng thể ngủ ngon một giấc nào, trong đầu cứ suy nghĩ lung ta lung tung, hệt như bản thân đã phát điên rồi mà anh phải cân nhắc rất nhiều, nhiều nhất chính là nên xử lý phần tình cảm vẫn luôn cất giấu trong tim này thế Hựu và Quý tiên sinh không phải loại quan hệ đó, đây là niềm vui bất ngờ. Nhưng dù vậy thì Thần Hựu cũng không phải của lại chuyện trong thời gian qua, kỳ thực được làm bạn bè bình thường với Thần Hựu là điều rất tốt rồi, tiến thêm một bước nữa thì có thể trở thành anh em thân thiết lại càng tốt loại sinh vật như con người chung quy sẽ chẳng biết thỏa đó trong màn mưa như trút nước, Thần Hựu che chở cho anh, lo lắng cho anh, sau khi về nhà liền nhanh chóng bắt anh ngâm nước nóng dù cậu còn ướt hơn, sau đấy lại còn mặc quần lót của anh…Những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể ấy hội tụ lại, đánh tan đi những ý nghĩ chỉ làm bạn bè, chỉ coi nhau như anh em của Minh còn muốn tiến thêm một bước Tiêu nhắm mắt lại, kéo chăn lên tận lỗ mũi, che ngang nửa khuôn đứng bên vách núi, chỉ cần khẽ tiến lên một bước nữa thôi sẽ rơi xuống vực sâu vô đi này, phải bước như thế nào đây?Thái Bao nói gần đây anh không vui vẻ và nhiệt tình giống trước kia, miệng anh thì không thừa nhận chứ tâm lý thì rõ ràng hơn bất kì anh không có gì để hăng hái năng nổ vì anh có người trong tim năm gần đây trải qua vừa bận rộn lại cũng rất đơn điệu, công việc là kí thác duy nhất của anh, muốn làm diễn viên giỏi, muốn dựa vào bản lĩnh để được nhận vai chính trong phim điện ảnh hoặc là phim truyền hình, những chuyện khác anh vẫn chưa từng nghĩ quá Niệm Hàm thay cái người vẫn luôn giấu mặt kia đưa ra lời mời, anh cũng từng rất do dự, sâu trong nội tâm Minh Tiêu không đồng ý loại “giao dịch” này, thế nhưng một khi nghĩ tới hiện thực, anh chỉ sợ nếu như cự tuyệt, bỏ lỡ, liệu tương lai có còn cơ hội nào nữa hay không?23 tuổi, anh đã không phải là thiếu niên 18 tuổi mới vào nghề định chấp nhận cuộc giao dịch này liền mang ý nghĩa anh sẽ phải bỏ qua một vài thứ, ví như tôn nghiêm, ví như tự do. Dùng những thứ này để giành lấy cơ hội nổi danh thì có đáng hay không? Mỗi lần nghĩ tới chuyện này Minh Tiêu đều sẽ cho ra một kết luận khác mà tâm trạng vui vẻ sẽ cảm thấy chuyện này chẳng có gì cả, chẳng phải mọi người đều như vậy đó sao, cũng không phải được cho cơ hội liền có thể thành công, có tài nguyên cũng phải dựa vào thực lực và nỗ lực mới được. Khi bản thân chìm trong tiêu cực anh lại nghĩ, không đáng, nếu như để thành công mà phải bán mình đi, vậy bản chất của chính sự thành công đó đã là thất bại dù cho có lâm vào trạng thái tiêu cực thì anh cũng không biểu lộ ra sự mất mát này, mà mỗi ngày anh sẽ nghiêm túc hoàn thành lịch trình được sắp xếp, tuyệt đối không lười biếng trì nhân không phải gì khác, chẳng qua là nếu đã tiếp thu thì sẽ không có đường lui, vậy anh nhất định phải làm không đã bán đi chính mình thì còn ý nghĩa gì nữa?Nhưng bây giờ, sự nhiệt tình ấy đã biến Minh Tiêu ý thức được tình cảm của mình đối với Thần Hựu là tình yêu thì anh cũng hối hận như thời gian có thể chảy ngược, anh nhất định sẽ không gật đầu với vị kim chủ giấu mặt kia, sẽ không dễ dàng bán’ đi tương lai của chính phải là tạm thời không nổi tiếng thôi sao? Cố gắng kiên trì thêm mấy năm nữa, không chừng sẽ có cơ hội mới. Chẳng phải Trình Hạo cũng đợi được cơ hội tới đó sao?Lui mười ngàn bước mà nói, dù mãi chỉ có thể là diễn viên bé nhỏ chuyên đóng vai quần chúng thì cùng lắm anh không làm diễn viên nữa, đổi nghề làm gì mà sống không nổi cơ chứ?Tại sao lại có thể qua loa bán mình cho một kẻ mà ngay cả mặt mũi đều chưa từng thấy?Minh Tiêu cuộn người lại trong chăn, giống như mỗi buổi tối của mấy ngày gần đây ngày anh rất ít lộ ra vẻ khác thường, mà khi màn đêm buông xuống, anh sẽ xé đi lớp ngụy trang ấy, anh sẽ như một đứa trẻ bất lực và mờ mịt, sẽ vì phạm lỗi mà ảo não, không biết tương lai phải làm sao bây như không có bản hợp đồng’ ràng buộc vô hình kia, anh nhất định sẽ theo đuổi Thần thích một người cùng giới tính, chẳng sao thích một người có gia cảnh không giống mình, cũng không hề Tiêu chẳng thèm để ý những thứ này. Nếu như có thể được Thần Hựu đáp lại, vậy thì chẳng còn gì tuyệt hơn nữa, nếu như đến cuối cùng Thần Hựu cũng không động lòng, hoặc là bởi vì bị người ngoài ngăn cản mà từ bỏ, vậy cũng chẳng còn gì để mà tiếc nhất, anh không cần chôn chặt phần yêu thương bây giờ, anh không có cách nào bước một bước trước là vực anh lại chẳng thể thống trị tương lai của chính mình.—Thần Hựu vô cùng cẩn thận, kéo rèm cửa sổ rất kín, chẳng một tia sáng nào có thể len vào. Minh Tiêu trốn ở trong bóng tối thở dài một tiếng, chỉ cảm thấy trời cao đã ban cho anh một câu chuyện thật quá nực sao nhiều năm trước đây anh lại không gặp gỡ một người rồi nảy sinh tình cảm?Tại sao khi anh vừa cương quyết xác định dùng chính mình để đổi lấy tương lai thì người ấy liền xuất hiện?Có thể đổi ý được sao, có thể nói với kim chủ rằng “Tôi hối hận rồi” sao?Mấy ngày nay, suy nghĩ “đổi ý” đã không phải lần đầu tiên xuất hiện. Minh Tiêu không dám nói với bất kì ai, cũng âm thầm ép bản thân phải gạt bỏ ý nghĩ này chủ đã tung tiền vào anh, cho anh người đại diện ưu tú nhất Tinh Hoàn, để siêu sao có địa vị lớn như Diêu Diệp cùng hợp tác, ngay cả ảnh đế Kiều Ngộ cũng bỏ công ra giúp đỡ… Việc đã đến nước này, tuyệt đối không phải một câu “Tôi hối hận rồi, tôi muốn rút lui” là có thể giải giới này có thể rất ôn nhu, cũng có thể rất tàn khốc, giống như người bí ẩn đang “trợ giúp” cho anh phương nếu có thể dành cho anh nhiều tài nguyên tốt thì tất nhiên cũng dễ dàng hủy diệt anh, không chừng lại còn có thể liên lụy đến những người xung quanh đó là kẻ có thể một tay che Tiêu không dám nghĩ quá sâu xa nhưng chỉ cần không thoát được thân phận bây giờ thì anh chẳng thể thản nhiên đối diện với Thần Hựu, cũng càng không dám thổ lộ cõi không thể nghi ngờ là nan đề vô cùng khó cửa sổ ngụy trang ban ngày thành đêm đen, Minh Tiêu lại mất ngủ giống như mỗi một đêm vừa cánh cửa lặng yên mở ra, anh vội vàng nhắm mắt lại giả bộ đang ngủ, hít thở chậm rãi đều Hựu bước vào, đúng như lời đã nói cậu bưng theo một ly Tiêu có thể nhận ra được cậu đang cẩn thận nhẹ nhàng đặt ly nước kia lên trên tủ đầu giường, sau đó ngồi xổm giây từng phút bị kéo dài ra, Thần Hựu yên lặng nhìn chăm chú vào người mà cậu yêu. Minh Tiêu không thể nhìn thấy thương tiếc và tình cảm nồng nàn trong mắt vậy, hai má anh vẫn nóng bừng lát sau, Thần Hựu nhét góc chăn, động tác nhẹ vô cùng mà kéo cái chăn xuống, dường như cậu chỉ lo sẽ làm Minh Tiêu tỉnh Tiêu nghe thấy cậu dùng giọng rất nhỏ nói thật khẽ “Đắp kín như thế, ngộp thở thì làm sao bây giờ?”Trái tim Minh Tiêu đập nhanh đến mức không cách nào khống chế chăn xong xuôi, Thần Hựu liền ngồi xổm ở bên giường ngắm anh thêm một lúc nữa, cậu nhẹ nhàng thở dài, vươn ngón tay cách một khoảng trên chóp mũi Minh Tiêu, làm động tác ấn ấn trên không trung rồi khẽ nỉ non “Anh Tiêu, anh Tiêu Tiêu…”Em rất muốn hôn không phải trong phòng mờ tối, Thần Hựu sẽ thấy hai má và bên tai Minh Tiêu đang dần dần biến xổm lâu đến nỗi hai chân cũng hơi tê rần, Thần Hựu mới đứng dậy lùi ra cạnh cửa, lúc khép cửa lại còn không nỡ liền quay lại nhìn người nằm trên giường thêm một thấy tiếng đóng cửa vang lên, Minh Tiêu lập tức mở mắt ra, gấp rút hô hấp, cơ hồ không kiềm chế nổi cảm xúc đang cuồn cuộn trong trước đã chơi vơi ngoài vách núi, nếu như bị ai đó đẩy một cái sẽ tức khắc rơi về phía vực giọng nói trong đầu vang lên hỏi anh Minh Tiêu, mày dám không? Tầng 22 công ty giải trí Tinh Hoàn, phòng nghỉ của nghệ sĩ.“Ngay cả em cũng không thể nói sao anh Tiêu? Hai ta năm đó ngồi xổm ngoài studio chia nhau hộp cơm cuối cùng đã nói thế nào? Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia!” Trình Hạo nói chuyện cứ như súng liên thanh, vào cửa liền bô bô không dứt, “Nhanh vậy anh liền quên mất rồi hả? Ai dà, anh Tiêu à, em chẳng muốn chia tài nguyên chia kim chủ gì với anh đâu, em chỉ muốn biết rốt cuộc thì anh được ai bao dưỡng thôi!”Minh Tiêu chịu đựng đợt oanh tạc đầu tiên từ người anh em tốt của mình, xoa xoa lỗ tai, bất đắc dĩ nói “Anh không biết thiệt mà!”“Lời này quá đáng lắm đấy nhé!” Trình Hạo đặt mông ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt quét trái quét phải, “Nhìn cái ghế sô pha này đi, bàn trà, bình hoa, cả cửa sổ sát đất sau lưng anh nữa kìa. Đệt! Phòng nghỉ này quả thực là phòng 5 sao cho diễn viên hạng A của Tinh Hoàn đó! Chỗ của Kiều Ngộ cũng tới mức này là cùng, lần trước em từng thấy rồi! Anh Tiêu, anh nói đi mà, rốt cuộc kim chủ của anh là ai thế? Em bảo đảm không truyền ra tới tai người thứ ba đâu. Anh em trong nhà mà anh còn không tin sao?”Minh Tiêu cầm tập kịch bản ném lên bàn, mỏi mệt xoa xoa hốc mắt, giọng nói trầm thấp mang theo chút buồn bực “Mẹ nó, anh cũng đang muốn biết rốt cuộc là vị kim chủ nào muốn bao nuôi anh đây!”Chất giọng của anh rất có từ tính, nhẹ nhàng mà hơi trầm khàn một chút, lúc thường nghe không rõ lắm, chỉ khi cảm xúc không tốt hoặc là cố ý mới có thể lộ ra nét gợi cảm làm người nghe mê Hạo sửng sốt mất mấy giây, không khỏi ngồi thẳng, đôi mắt chớp chớp, “Đậu má, anh thật sự không biết á?”Minh Tiêu nhíu mày “Nhìn anh giống như đang lừa em lắm à?”“Không giống.” Trình Hạo lắc đầu một cái, tự nhủ “Chờ đã, việc này em phải ngẫm lại để tiêu hóa mới được. Ừm, hai tháng trước, em đóng vai quần chúng trong phim của Hàn ảnh đế, chúng ta vẫn còn là người dưới trướng anh Trương ha. Em là hạng tép riu, anh cũng vậy, anh Trương không có nhiều tài nguyên, chúng ta cả ngày tự lăn lộn kiếm sống. Mấy ngày trước em trở về, ôi chao, anh đã chuyển ra khỏi kí túc xá của chúng ta rồi, đã vậy còn đổi được người đại diện hàng đầu là Niệm Hàm, có phòng nghỉ riêng, nhận ba cái quảng cáo hạng sang, hơn nữa nghe nói bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết Mắt Thấy ăn khách nhất hiện tại cũng chỉ định anh diễn một trong hai vai nam chính đúng không?”Minh Tiêu đỡ trán, “Ừ, anh diễn vai Hoa Phi Minh.”“Làm nhiều cho anh thế kia mà kim chủ vẫn chưa hiện thân ư?” Gương mặt Trình Hạo non nớt như một đứa trẻ con, hai mắt đều trợn tròn, kéo dài âm điệu “Trời ơi!!!”Trong nguyên tác của bộ phim Mắt Thấy có câu nói đầu tiên là “Trời ơi, ai tới cứu giúp ta”.Minh Tiêu cũng muốn hô một tiếng “Trời ơi” lắm, nhưng phía sau thì lại muốn đổi thành “Mẹ nó, ai lại muốn bao dưỡng tôi vậy?”Trình Hạo nói không sai, trước khi đột nhiên bị kim chủ nhìn trúng, Minh Tiêu xác thực chỉ là diễn viên bé nhỏ gần như không tồn tại trong công ty giải trí Tinh Hoàn, đừng nói đến việc đóng quảng cáo hay nhận phim hot mà ngay cả những bộ phim chiếu mạng cũng rất ít có phần của giải trí có quá nhiều điều “không thể nói”, thuở nhỏ Minh Tiêu có giấc mộng làm diễn viên, 17 tuổi anh đã rời nhà lang bạt. Không có bối cảnh, không ai trợ giúp, lúc đầu anh chỉ lăn lộn diễn các vai quần chúng bé nhỏ trong thành phố điện ảnh, có cơ hội liền tham gia diễn ở các trung tâm thương mại, nhà ga hay khu mua sắm… Bởi vì dáng người anh dong dỏng cao chân dài, tướng mạo xuất chúng, thân thể rất linh hoạt, động tác cũng rất hài hòa, khi diễn các cảnh đánh võ chỉ cần một lần liền qua cho nên không bao lâu sau đã được Giải trí Tinh Hoàn kí hợp đó anh cho là có công ty thì sẽ có hậu thuẫn và cơ hội, không ngờ vào rồi mới bị sự thật phũ phàng đánh cho tỉnh mộng. Người đại diện là anh Trương vốn chẳng thể giúp được nhiều, quanh năm suốt tháng không vớt vát được bao nhiêu cơ hội tốt, nghệ sĩ dưới tay anh Trương tất cả đều sống dở chết dở, người hot nhất thì ở trong Tinh Hoàn cũng chỉ tính là diễn viên hạng C mà anh lớn hạng C này đã qua tuổi ba mươi, hết lần này tới lần khác toát ra tâm tư “Không sống nổi nữa”, vừa thấy Minh Tiêu liền trưng ra vẻ mặt đau khổ than thở “Thanh xuân thì ăn cơm thanh xuân, hết thanh xuân rồi khỏi còn cơm ăn.”Tinh Hoàn là công ty giải trí thuộc hàng đầu trong nước, những năm qua danh tiếng ngày một lan xa, cho ra đời không ít ảnh đế, ảnh hậu, thịt tươi, tiểu hoa, nhưng cũng có không ít nghệ sĩ nhỏ bé chẳng cách nào thấy được ánh mắt trời đành phải âm u rời đi, trở về với cuộc sống bình viên hạng C mà còn cảm thấy không sống nổi nữa, Minh Tiêu và Trình Hạo chỉ là dạng nhân vật nằm dưới đáy thì càng khổ sở hơn. Cũng may anh Trương tuy rằng làm người đại diện không thể trông cậy được gì nhưng làm người thì rất tốt, chưa bao giờ giựt dây nghệ sĩ của mình bán thân vì tương lai. Anh còn thường xuyên lên lớp tư tưởng chính trị cho người mới, dạy các thiếu niên thiếu nữ mười tám, mười chín tuổi giữ vững tự tôn tự trọng. Đương nhiên nếu có người không để tâm, chấp nhận dùng thân thể đổi lấy đường tương lai rộng mở thì anh cũng sẽ dắt mối bắc Minh Tiêu 19 tuổi đã đóng một vai nhỏ xíu xiu trong bộ phim chuyển thể lấy bối cảnh huyền huyễn, phần anh đóng là một võ tướng xuất hiện chưa tới một tập, ló mặt trước ống kính không bao nhiêu, mà những cảnh chiến đấu thì có tới hơn 17 đánh võ rất đặc sắc, dáng người nhanh nhẹn, anh khí độc nhất, ngoái đầu nhìn lại nở một nụ cười mỉm tựa như sương lạnh trong tháng chạp. Bộ phim còn chưa phát sóng, một ông chủ lớn hơn 40 tuổi trong giới đã điểm mặt gọi tên Tiêu còn chưa kịp từ chối đã bị anh Trương thuyết giáo bên tai cả một buổi đó con gái của anh Trương vừa chào đời, trắng trẻo non nớt đáng yêu vô cùng. Anh Trương lập tức hóa thành người đàn ông của gia đình’, tình thương của cha lan tràn, khuyên anh phải biết thương lấy thân mình, đừng chỉ chăm chăm đi đường tắt, chuyện bò giường bán thân thế này là không được, kim chủ động chạm thân thể cậu, có thể nâng cậu nhất thời, liệu có nâng cậu cả một đời được không?Kỳ thực không cần anh Trương phải mở miệng, bản thân Minh Tiêu cũng sẽ không đáp ở cuối cái độ tuổi thiếu niên này, dù là ai thì cũng đều cất giữ một phần ngây ngô và kiêu căng tự mãn. Anh muốn dùng bản lĩnh của mình xông ra thế giới, muốn làm một người diễn viên chân chính, lấy kỹ năng diễn xuất để nói chuyện chứ không phải đơn thuần chỉ là cái danh diễn viên đang “hot” hay là “tiểu thịt tươi”.Lúc đó tâm lý của Minh Tiêu rất lạc quan, thầm nghĩ ngày sau còn dài, chỉ cần có thể đóng phim là tốt rồi, đóng nhiều sẽ được tôi luyện, vai quần chúng cũng có thể học các vị tiền bối trong đoàn phim được không ít thứ, đạo diễn cũng sẽ chỉ dẫn một, hai câu, trở về tự suy ngẫm tất nhiên có thể tiến bộ không như thế, nổi tiếng hay không ngược lại chỉ là thứ ai dè trời không chiều lòng người, loại chuyện này có rất nhiều ở hiện thực, huống hồ là ở trong vòng giải trí đục ngầu Tiêu trường kỳ sắm các vai bé nhỏ trong các đoàn phim, khi không được sắp xếp công việc sẽ cùng với Trình Hạo làm các công việc khác, làm người mẫu quần áo cho các trung tâm thương mại, tham gia diễn xuất các kịch bản quảng cáo nhỏ lẻ tẻ, thậm chí còn bị người nghiện chơi game online như Trình Hạo kéo đi sắm vai NPC có thù lao cho lễ hội của các game sống nơi đất Bắc này không dễ dàng, thế nên cuộc sống sinh hoạt của diễn viên nhỏ như họ chưa chắc đã thoải mái hơn so với viên chức làm công ăn Trình Hạo tình nguyện, Minh Tiêu dĩ nhiên cũng vui vẻ, cứ như vậy tiếp tục phiêu bạt khắp nơi, lỡ đâu một ngày nào gặp được cơ hội, đột nhiên sẽ nổi tiếng thì sao?Có điều ngâm mình trong giới này đã vài năm, sức lực của Minh Tiêu khi mới bắt đầu lang bạt đã bị mài mòn không ít. Lý tưởng thì cao cả nhưng hiện thực lại cực kỳ khốc liệt, dần dần anh ý thức được muốn làm diễn viên giỏi thì không phải cứ kiên trì luyện lời thoại, kiên trì rèn luyện thân thể, kiên trì học hỏi người đi trước là được. Nếu như ngay cả phim cũng chẳng có cơ hội được đóng, vậy thì có tư cách gì tự xưng là diễn viên đây?Nửa năm trước, một diễn viên nữ dưới tay anh Trương theo vị kim chủ nổi danh trong giới, không bao lâu liền trở thành nữ thứ trong phim điện ảnh. Diễn viên nữ ấy từng trở về mời mọi người trong đoàn đội ăn cơm, đỏ mắt ôm anh Trương thở dài. Minh Tiêu nghe thấy cô nghẹn ngào nói “Xin lỗi, thanh xuân của em chẳng thể lãng phí trôi qua như vậy được.”Đúng vậy, nghệ sĩ đều là những kẻ ăn cơm thanh xuân, năm tháng xinh đẹp nhất, rực rỡ nhất kia mà không nổi tiếng được thì sau này ước chừng cũng chẳng còn có mấy cơ hội Tiêu không khỏi bắt đầu lo 20 tuổi, đối với hai từ nổi tiếng’ này anh thậm chí còn khịt mũi coi thường. Sau 20 tuổi anh mới hiểu được nếu như không thể nổi tiếng, chính mình cũng chỉ đành chấp nhận vĩnh viễn là một diễn viên quần chúng nhỏ nhoi mà đó lớn tuổi hơn, đại khái ngay cả cơ hội đóng phim cũng không thế vào sinh nhật năm 23 tuổi, anh lần đầu tiên ước nguyện điều mà trước kia vẫn luôn xem thường —— tôi muốn nổi tiếng!Thần tiên trên trời nghe được, sau đó quẳng xuống cho anh một vị kim chủ giấu tháng trước, Minh Tiêu mặc bộ trang phục cosplay vừa dày vừa nặng dạo phố trong lễ hội của dân chơi game, tín hiệu trong hội trường ở đây rất kém, khi rời đi anh mới phát hiện trong điện thoại di động có hơn 30 cuộc gọi cả đều đến từ anh gần đây anh Trương không kiếm được tài nguyên, mọi người chủ yếu tự cố gắng tìm việc nên rất ít khi tới công ty báo danh. Minh Tiêu đã có một thời gian dài không nhận được cuộc gọi của người đại diện này, thế nên lúc nhìn thấy nhiều cuộc gọi nhỡ như vậy thì không khỏi ngạc nhiên. Trước khi gọi lại còn ôm trong lòng mong đợi “Chẳng lẽ lại có vai quần chúng tìm tới mình hay sao?”Anh Trương cơ hồ bắt máy ngay lập tức, giọng điệu rất gấp “Cậu đang ở đâu vậy?”Minh Tiêu báo địa chỉ, khẽ hỏi “Sao thế anh?”“Cậu còn đi làm chỗ game đó à?” Anh Trương vừa nghe địa chỉ liền biết anh lại đi diễn vai NPC.“Đúng rồi anh.” Minh Tiêu nghĩ thầm, anh đâu có đặt sẵn bát cơm cho em, em mà còn không tự mình nỗ lực thì làm sao kiếm tiền được đây?Anh Trương thoáng ngừng chốc lát mới nói, “Vậy giờ cậu lập tức tới công ty đi.”Minh Tiêu đầy bụng ngờ vực, không nghĩ ra anh Trương vội vã gọi mình trở lại là vì chuyện gì. Trên đường trái lo phải nghĩ, sau khi loại trừ đủ loại khả năng mới cảm thấy được ước chừng là cần thử vai như vậy anh liền thấy căng thẳng. Cũng không phải sợ biểu hiện của bản thân thất thường, mà là một thân quần jean, áo liền mũ trùm thế này thật không ra thể thống gì nhà thay đồ thì thời gian sẽ không kịp, không về thay thì thực sự rất khó dự một lúc, tòa nhà đồ sộ của Giải trí Tinh Hoàn đã hiện ra trước mắt, trên màn ảnh to lớn đang phát đoạn clip phỏng vấn của ảnh đế Kiều đàn ông kia anh tuấn đến cực điểm, trong mắt chứa hoa đào, mỗi một đường nét trên mặt đều hoàn mỹ dường như được thần khắc ra, một cái nhíu mày một nụ cười mỉm đều có thể bắt hồn khiến người khác phải chú ý đến, có thể nói Kiều Ngộ là dạng nam thần sở hữu nhan sắc 360 độ không góc những ngày cuối đông, tiết trời mùa xuân se lạnh, bầu trời âm u ảm đạm, ấy vậy mà nụ cười của Kiều Ngộ vẫn sáng ngời, tựa hồ chỉ cần nhìn một chút thôi thì mọi phiền não trong lòng liền có thể tiêu tan hết Tiêu nhìn gương mặt kia, khẽ run vài giây, sau khi lấy lại tinh thần mới thở dài nhè màn ảnh, người đàn ông kia là tình nhân trong mộng của vô số thiếu nam thiếu nữ, là bóng lưng mà cả đời này Minh Tiêu cũng khó có thể với đã từng nghĩ, nếu như có một ngày mình có thể trở thành siêu sao như Kiều Ngộ thì thật tốt biết bao!Vội vã chạy vào tòa nhà Tinh Hoàn, Minh Tiêu đang muốn quét thẻ để vào thang máy thì mới nhớ tới căn bản anh không mang theo giấy tờ gì, quay người muốn nhờ một chú bảo vệ cách đó không xa giúp quẹt thẻ, vai bỗng nhiên bị va vào một mắt lên nhìn, là một anh chàng đẹp trai lạ đẹp trai nọ mặc một thân quần áo thể thao, giày thể thao màu trắng không nhiễm một hạt bụi, mũ áo trùm lên che đỉnh đầu, trên trán lộ ra mái tóc nhuộm thành màu nâu sậm, bông tai kim loại trên vành tai lóe ra ánh sáng nhàn nhạt, đẹp trai đến nỗi muốn chói mù mắt người đối lúc Minh Tiêu nhìn sang, anh đẹp trai bỗng cười rộ lên, lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề, đôi mắt rất sáng, tựa như quen thuộc mà cũng không hề thất lễ cất tiếng “Xin lỗi, đang gấp quá nên đụng vào anh. Anh muốn lên phải không? Anh không mang thẻ sao?”Minh Tiêu xin lỗi rồi gật gật đầu “Tôi quên mất…”Tay trái của anh chàng đẹp trai cầm túi giấy đựng cà phê, tay phải rút trong túi quần ra một tấm thẻ, cầm trong tay quơ quơ rồi đặt lên máy cảm ứng.“Đing” một tiếng vang lên, cửa thang máy mở chàng đẹp trai nghiêng người sang, tay hướng bên trong duỗi một cái, lộ ra ý “Mời vào”, nụ cười sạch sẽ vô hại. Minh Tiêu lập tức tiến lên một bước, ấn vào tầng 7 rồi hỏi “Cậu lên tầng mấy vậy?”“25, cảm ơn anh.” Chàng đẹp trai đứng vào chính giữa thang máy, gỡ dây đeo quấn trên thẻ, dứt khoát đeo lên Tiêu giúp cậu ấn tầng 25, trong lòng không khỏi cảm thấy ngạc ty Giải trí Tinh Hoàn từ tầng 20 trở lên là khu vực thuộc về các vị cấp cao cùng với nghệ sĩ hạng A, anh chàng bên cạnh này trước đây Minh Tiêu chưa từng thấy, toàn thân cũng không phải hàng hiệu, nếu lên tầng 25 thì ước chừng là trợ lý của siêu sao nào đó mới tuyển à? Mới vừa cậu ta xuất hiện ở dưới lầu, hơn nữa còn chạy gấp như vậy hẳn là bị sai đi mua cà phê nhỉ?Mà nếu như chỉ là trợ lý, tựa hồ quá lãng phí gương mặt kia Tiêu nhìn bóng người mơ mơ hồ hồ trên mặt kính của thang máy, phát hiện anh chàng đẹp trai kia còn cao hơn một chút so với kẻ 1m83 như mình, eo hẹp chân dài, dù chỉ mặc quần áo thể thao cũng không giấu được thân thể hệt như người mẫu là tân binh mà người đại diện mới đào được nhỉ? Minh Tiêu hơi nhăn lông mày, chợt sinh ra cảm giác nguy cảm giác nguy hiểm này rất nhanh bị anh gạt đi luôn, Minh Tiêu mím môi, không cho là người mới đến sẽ khiến tình cảnh của mình càng thêm gay go là hạng tép riu còn sợ bị phơi khô nữa sao?Người sau còn đứng cuối bảng xếp hạng hơn, không chừng ngày nào đó sẽ lật ngược tình thế, đường hoàng trở thành sao hạng A cũng Tiêu bị ý nghĩ của chính mình chọc cười, khóe miệng lơ đãng giương lên, nụ cười kia lọt vào đáy mắt anh chàng đẹp trai bên lâu sau, cửa thang mở ra, Minh Tiêu nghiêng người nói tiếng cảm ơn với anh chàng đẹp trai đầy tiềm lực rồi nhanh chân đi về hướng phòng làm việc của anh tưởng rằng sẽ bị anh Trương thuyết giáo một trận, không nghĩ tới cửa vừa mở ra, bên trong lại là ảnh đế Kiều Ngộ, còn có cả người đại diện danh tiếng hàng đầu – Niệm Tiêu bình tĩnh lùi ra bên ngoài, “rầm” một tiếng đóng cửa lại, coi như chính mình bị vẻ đẹp ngây ngất của anh chàng trong thang máy ban nãy hớp hồn cho nên đi sai tầng rồi.

kim chủ cưng ra đây