Lần đầu nhìn thấy mẹ anh khóc, tôi đã không thể kìm được lòng, tôi cũng khóc như một đứa trẻ khi nghe mẹ anh nói chuyện. Hôm đó, mẹ anh rất nhiệt tình tiếp đón tôi, nói chuyện hỏi han tôi. Sau mấy năm làm vợ chồng, cho đến giờ, giữa tôi và mẹ chưa hề có một Á hậu Khánh Phương xem việc bố mẹ không ủng hộ cô đi tu là động lực để phấn đấu tu tập tinh tấn, chuyển hóa mọi người xung quanh. Á hậu Hoàng My tưởng chết vì ngộ độc thực phẩm. Hôm 12/8, á hậu Khánh Phương gây chú ý khi thông báo xuống tóc đi tu ở tuổi 27. "Tôi đã rất bối rối vì tôi đã không nhìn vào nó", cô nhớ lại khoảnh khắc ấy. "Sau khi tôi nhìn vào bức ảnh, tôi bắt đầu khóc. Mẹ của anh ấy nhớ rằng mẹ tôi thực sự rất tốt và dịu dàng", cô nói thêm. Mẹ tôi khóc, mẹ trước giờ tính vốn lo xa và chỉ khóc những khi cảm thấy day dứt nhất. Hôm nay mẹ khóc tôi hiểu mẹ đã dằn vặt về quyết định đó như thế nào. Ban đầu trước khi nộp đơn mẹ tôi đã tham khảo ý kiến rất nhiều người, họ đều khuyên mẹ cho tôi Tôi vừa nói, vừa khóc. Mẹ ôm tôi vào lòng nói: Mẹ mong rằng con sẽ luôn trung thực. Nếu thích bút đó, con phải bảo mẹ mua cho chứ, mẹ có tiếc gì con đâu. Mua bút để luyện chữ là mong muốn chính đáng mà. Nếu là một bạn khác mắc lỗi như con, mẹ cũng sẽ xử lí như vậy. Mẹ tôi đã ảnh hưởng đến cách tôi hình dung một người đàn ông mẫu mực là thế nào. Chính vì vậy, mẹ sẽ mãi là điều tốt đẹp nhất tôi có được trên cuộc đời này. Nếu mẹ tôi không khóc, thì nước mắt là thứ tốt nhất không nên tồn tại. Tôi cũng không cho bZm5e. Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi ngớ ngẩn nhớ ngôi nhà xưa Ngày xưa cha ngồi uống rượu, mẹ ngồi đan áo. Ngoài kia, mùa Đông cây bàng lá đổ. Ngày xưa chị hát vu vơ những câu ca cổ cho em nằm mơ Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ ấm hơi mẹ tôi Ngày xưa bên giường cha nằm mẹ ngồi xa vắng. Nhìn cha, thương cha chí lớn không thành. Biển sóng thét gào một ngày nhớ mẹ sóng trào khơi xa Trời gió mây ngàn một ngày khóc mẹ trăng tàn sao rơi Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Tuổi thơ như chiếc gối êm, êm cho tuổi già úp mặt. Trèo lên dãy núi thiên thai ối a mẹ ngồi trông áng mây vàng Mẹ ơi! Hãy dắt con theo ối a để con mãi mãi bên mẹ. Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ. Trèo lên dãy núi thiên thai ối a mẹ tôi về đâu? Ngàn năm mây trắng bay theo ối a mẹ ơi mẹ về đâu?

mẹ tôi đã khóc